Canh Hoa Roi
Lặng nhìn mây tím cuối trời
Lắng nghe chiều xuống bồi hồi bâng khuâng
Tâm tư xao xuyến trào dâng
Hoàng hôn phai nhạt khuất dần trời xa
Bỗng dưng cơn gió thổi qua
Chợt nghe tê tái xót xa trong lòng
Gió ơi có biết sao không?
Vô tình gió thổi cành hồng tả tơi
Âm thầm nhặt cánh hoa rơi
Nghĩ mông lung buổi chiều trôi vương buồn
Xác hoa rơi trải bên đường
Nghe hồn man mác luyến thương u hoài
Hoa vừa chớm nở bao ngày
Chưa được tươi thắm rơi đầy trên sân
Thương cho số kiếp mong manh
Chạnh lòng khóe mắt buồn dâng mi nhòa.!.
Vẫn biết rằng cánh "hồng" rơi xuống
Trả lờiXóaĐể cho cây đơm trái ngọt lành
Mà sao vưỡn thấy vấn vương
Mà sao vưỡn thấy vấn vương chạnh làng.
.
Cháu Phong Vân thân mến, cháu đa cảm, dễ xúc động quá đấy. Chú nói thế thôi đấy là một cảm xúc rất cần ở một người làm thơ.
Chúc cháu thành công trong lĩnh vực thi ca.
Bài thơ hay lắm chú. Cháu cảm ơn chú rất nhiều.
XóaCháu cũng chúc chú nhiều niềm vui và thành công
trong cuộc sống chú nhé.